Bạch Thần lái xe chậm lại, để Tương Bạch Miên và Thương Kiến Diệu ở chỗ chênh chếch có thể tiếp tục quan sát tình huống của tòa nhà số 4.
Nơi đó đã hoàn toàn sụp đổ, nhưng không hề ảnh hưởng đến xung quanh một chút nào, ngay cả bụi cũng không bốc lên mấy.
Dường như có một bàn tay vô hình đang kiểm soát tất cả, tạo ra hiện tượng trái với quy luật vật lý học.
“Bởi vì chúng ta lấy đi ngọc phật kia, cho nên tòa nhà số 4 mới đổ sập xuống?” Tương Bạch Miên quan sát một hồi, phát ra âm thanh.
“Trên lý thuyết thì là vậy, vấn đề cũng không thể nào nằm ở chỗ hai chiếc điện thoại kia được.” Lần này Thương Kiến Diệu không dán mặt vào cửa xổ xe, dùng tay trái vuốt cằm nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây