Thương Kiến Diệu gặp được phó tổng giám đốc quản lý Ban an toàn Tô Ngọc.
Vị lãnh đạo có tên nghe nho nhã văn vẻ này bản thân lại là một người đàn ông cao to thô kệch hào sảng, cao một mét tám, để đầu đinh, trên mặt lộ ra dấu vết phơi nắng phơi gió.
Không giống với thế hệ của đám người Thương Kiến Diệu, Tô Ngọc hơn bốn mươi tuổi làm ưu hóa gen không đầy đủ, không được gọi là “người trời chọn”, điều này thể hiện ở vẻ bề ngoài chính là ông ta có lông mày rậm mắt to, mặt vuông chữ điền, nói xấu thì không đến nỗi, chỉ có điều da dẻ lồi lõm, khiến người ta không đành nhìn thẳng, nhưng ngoại trừ điểm này, cũng không được gọi là anh tuấn, chỉ có thể nói là đứng đắn.
Tô Ngọc từ bộ đội tiền tuyến của Ban an toàn từng bước leo lên ban giám đốc, mang theo tác phong quân nhân rõ ràng, vừa nhìn thấy Thương Kiến Diệu và Mai Thọ An tiến vào, đã nói với mấy cảnh vệ trong văn phòng:
“Các anh ra ngoài cửa chờ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây