Tô Na nhìn nụ cười của Thương Kiến Diệu, chậm rãi giơ tay lên, nhận lấy khẩu “Liên hợp 202“.
Cảm giác lạnh lẽo cứng rắn theo đó truyền đến đại não cô ấy, để cô ấy cảm thấy dường như đang cầm một chiếc gậy chống giúp mình có thể đi lại, trong cơ thể trống rỗng chợt thêm chút sức lực.
“Biết dùng chưa?” Tương Bạch Miên lên tiếng hỏi.
“Lúc trước tôi từng dùng súng săn, còn có súng đạn ghém.” Tô Na do dự nói: “Tôi nghĩ hẳn là không khác nhau lắm.”
“Tôi biết dùng, tôi từng dùng trong làng.” Một cô gái khác chừng hai mươi tuổi thốt lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây