Thương Kiến Diệu không quan tâm đến việc người đứng trước mặt mình là “Trang Sinh” Đỗ Hoành, anh vỗ hai bàn tay và nói:
“Thì ra quyền hạn là chỉ điều này!”
“Tên Ngô Mông đó chẳng chịu nói chuyện như người bình thường!”
Đỗ Hoành không để ý đến việc Thương Kiến Diệu đột ngột xen vào, ông ta cười tự giễu:
“Lúc đó, chúng tôi đều bị cuốn vào niềm vui sướng và say mê, nghĩ rằng mình thực sự đã bước qua bậc thang, đặt chân vào vùng cấm của thần linh, từ nay sẽ trường sinh mãi mãi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây