Tương Bạch Miên tiếp tục bước về phía trước, nhưng không dám đi nhanh, tránh trường hợp muốn quay lại mà không kịp.
Như vậy cũng đã cho cô đủ thời gian để suy nghĩ và phân biệt, không đến mức đi lạc ở những nơi không có ngã rẽ.
Bước một, bước hai, bước ba, Tương Bạch Miên đi qua cánh cửa mở rộng, dọc theo hành lang đến cuối đường.
Phía trước bỗng nhiên mở rộng, xuất hiện một đại sảnh không nhỏ.
Trong đại sảnh, khắp nơi đều là máy móc, tứ phía đều tỏa ra ánh sáng màu sắc khác nhau, chói đến mức khiến Tương Bạch Miên hoa mắt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây