Nhìn biểu cảm khuôn mặt của Thẩm Quốc Quyền, giờ phút này, Thẩm Quốc Quyền có vẻ rất bình thường. Nhìn từ bên ngoài, hoàn toàn là đang khen ngợi công cuộc xây dựng và phát triển kinh tế của Lũng Tây làm rất tốt. Nhưng, càng là vậy, trong lòng Nhiếp Chấn Bang càng phòng bị nhiều hơn.
Hơi trầm ngâm giây lát, Nhiếp Chấn Bang liền cười nói:
- Quốc Quyền anh nói đùa rồi. Tỉnh Lũng Tây phát triển được, chẳng qua là dựa vào sự giúp đỡ và chính sách của trung ương. Mặt khác, bản thân tỉnh Lũng Tây vốn yếu kém, cho nên vừa phát triển lên là sự gia tăng GDP sẽ có vẻ rất lớn, có sự phát triển vượt bậc. Tốc độ tăng trưởng nhìn qua thì có vẻ rất khủng khiếp. Trên thực tế thì cũng không kinh khủng đến vậy. Cũng giống như bên tỉnh Việt Đông, tổng sản lượng GDP đều vượt qua hai mươi tỷ, cái này thì Lũng Tây cũng không thể bằng được. Các anh kéo lên được một điểm, còn khó khăn hơn chúng tôi kéo lên được ba điểm, thậm chí là bốn điểm. Thực tế mà nói, vẫn là Việt Đông mạnh hơn.
Nói tới đây, Nhiếp Chấn Bang dừng một chút lại nói tiếp:
- Kinh tế của tỉnh Lũng Tây khởi bước đi lên vẫn còn chậm, quá non trẻ, thời gian phát triển quá ngắn. Nếu so sánh với một tỉnh có tiếng tăm lâu năm như của Việt Đông mà nói, căn bản không phải cùng một cấp bậc. Lời này của anh, càng giống như là đang châm chọc tôi đấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây