Nhìn Hạ Cương do dự, Nhiếp Chấn Bang rất rõ ràng. Nhất định là có chuyện gì đó không tiện mở lời, nhưng ở trước mặt Lưu Chấn Đào che giấu có cảm giác không thỏa đáng. Điều đó sẽ làm Lưu Chấn Đào cảm thấy Nhiếp Chấn Bang không tin tưởng ông ta. Như vậy dễ khiến cho Lưu Chấn Đào hiểu lầm và bất mãn, thậm chí sẽ phá hỏng mối quan hệ tốt đẹp Nhiếp Chấn Bang vất vả xây dựng. Nhiếp Chấn Bang tuyệt đối không cho phép chuyện đó xảy ra.
Một nơi chỉ có hài hòa rồi, con người mới có thể bộc lộ tài năng và tâm hướng về một phía. Tâm mỗi người là không đồng nhất. Mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được và cứ như vậy sẽ không thể nào thành công. Tất cả mọi người đều bề bộn nhiều việc ai sẽ để ý đến việc xây dựng và phát triển địa phương.
Nhướn mày, Nhiếp Chấn Bang trầm giọng nói:
- Tiểu Hạ, sao cậu cứ ấp a ấp úng thế. Chủ tịch Chấn Đào cũng không phải là người ngoài, có chuyện gì mà không thể nói thẳng chứ?
Thư ký Hạ nghe Nhiếp Chấn Bang phê bình chỉ có thể thành khẩn gật đầu, nói với Lưu Chấn Đào:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây