“Cút?” Viên Hạo ngẩn cả người, sờ sờ mũi mình, vẻ mặt ngạc nhiên không tin nổi. Dường như gặp ảo giác. Nhìn Nhiếp Chấn Bang nói:
- Chú Nhiếp, tôi không nghe lầm chứ, chú vừa nói là tôi cút ?
Nhiếp Chấn Bang tức giận, đứa cháu này của thủ trưởng thật quá hiếm thấy rồi. Thật không thể tin được, gia giáo nhà lão thủ trưởng làm sao có thể dưỡng ra thứ như vậy. Đây hoàn toàn là một đứa trẻ ngu xuẩn.
Vừa vào cửa đã giở bộ dạng hùng hùng hổ hổ chất vấn làm như Nhiếp Chấn Bang là gia nô trong nhà. Lúc này khi mình cứng rắn thì lại như vừa bị một kẻ lỗ mãng bắt nạt.
Không cần biết lúc này Viên Hạo ngốc thật hay giả ngốc để đỡ xấu hổ. Tóm lại, tuyệt đối sẽ không nuông chiều cậu ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây