Chuyện của nhà máy dệt Hồng Giang, Nhiếp Chấn Bang cũng không đi quan tâm nữa. Chức vụ càng cao thì tâm tình của Nhiếp Chấn Bang cũng từng bước tăng lên. Làm lãnh đạo, là nhân vật đứng đầu, điều cần làm là phải nắm phương hướng lớn, còn những chuyện khác tự nhiên sẽ có người đi làm.
Một lãnh đạo, nếu chuyện gì cũng quan tâm tới chi tiết thì không thể làm được gì cả.
Một lãnh đạo việc gì cũng phải tự làm thì không phải một lãnh đạo tốt. Đồng thời, lãnh đạo mà chuyện gì cũng muốn đích thân quan tâm thì quá mệt mỏi. Người như vậy thì về cơ bản là sẽ mệt mà chết mất. Hơn nữa, cấp dưới cũng sẽ có ý kiến, chuyện gì lãnh đạo cũng đã làm hết rồi, còn có cơ hội cho chúng tôi thể hiện sao?
Cho nên, đối với chuyện của nhà máy dệt Hồng Giang, sau khi từ nhà mát trở về, Nhiếp Chấn Bang cũng không quan tâm nữa. Trong vấn đề thay đổi ở nhà máy, mình đã thể hiện thái độ rồi, đã vẽ ra khung như vậy rồi. Còn những chuyện khác, Nhiếp Chấn Bang tin rằng cấp dưới có thể làm tốt. Đến lúc đó, mình chỉ cần nghe báo cáo là được rồi.
Trụ sở của Ủy ban Tỉnh ủy tỉnh Hồng Giang.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây