Vì che dấu, Nhiếp Ngôn giả bộ như đi vào phòng học cầm ít đồ, sau đó đi theo đường nhỏ ven rừng ra khỏi cổng trường, lên xe Tác Long, chạy như bay ra vùng ngoại thành.
Tác Long lao vút trên đường. Hắn lấy vài thứ trong xe ra, cùng loại với tai nghe bộ đàm, nhét vào trong lỗ tai.
“Nhiếp Ngôn, chí ít có năm chiếc xe đi theo phía sau ngươi, còn có vệ tinh tập trung vị trí của ngươi. Ngươi cẩn thận một chút! Ta để vũ khí ở bên phải ghế ngồi của ngươi.” Thứ Đao nói trong bộ đàm.
Nhiếp Ngôn nhìn thoáng ghế ngồi, xác thực có một cái túi màu đen. Hắn cong eo, ôm túi xách kia lên, một bên chú ý lái xe, một bên kéo ra khóa kéo. Lấy trừ trong túi ra một khẩu súng kj-382, kèm hiệu quả ngắm bắn, tầm bắn 1200 mét, mỗi giây có thể bắn 3 phát, viên đạn chỉ bé bằng kim tiêm, tiến vào thân thể người sẽ trực tiếp nổ mạnh, phân phối sáu băng đạn, lượng đạn lắp được 3000 phát. Thứ này ở trên chiến trường, là thứ vũ khí rất đáng sợ, nếu như không mặc cơ giáp phòng hộ mạnh, nếu bị bắn trúng, vài giây sẽ biến thành cái sàng.
Thứ tốt, Nhiếp Ngôn nhướng mi. Thứ Đao thậm chí kiếm được thứ như thế này. Ngoại trừ khẩu súng này, còn có một thanh dao găm, bên ngoài chụp vào bao màu đen, là dao găm quân dụng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây