Ngoại trừ Long Vương Quả Thực, Nhiếp Ngôn phát hiện, trong phế tích còn nằm một quả trứng rồng. Quả trứng rồng này lớn như cái chậu rửa mặt, vỏ trắng hiện lên điểm đen lấm tấm như đinh ốc, như một đám ký hiệu quỷ dị.
Nhiếp Ngôn đã thấy nhiều quả trứng rồng, nhưng trứng rồng như thế này vẫn là lần đầu mới thấy.
“Là thú cưỡi phi hành hay là sủng vật?” Nhiếp Ngôn nghi hoặc nhăn lông mày. Hắn thu cả quả trứng rồng vào, ném vào trong ba lô. Về nhà lại đi giám định, tìm một chủ nhân phù hợp cho nó.
Xác nhận chung quanh đã không có những vật khác, Nhiếp Ngôn triệu hồi Ám Dực Long ra.
Ánh mắt Ám Dực Long lập tức tập trung nhìn vào Long Vương Quả Thực trong tay phải của Nhiếp Ngôn, có chút không thể chờ đợi được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây