Trên mặt đất thỉnh thoảng truyền đến tiếng mấy tên vệ sĩ rên rỉ. Đây là lần đầu tiên Lưu Thiên Thời rơi vào tình huống chật vật như vậy. Trước kia, cho dù hắn có làm gì đi nữa, người khác cũng không dám làm gì hắn. Nếu như không phải Lưỡi Lê gọi Vương Phong dừng tay, hắn rất có thể sẽ bị Vương Phong đánh chết! Đại đội đặc chủng 012, cái tên này lập tức bị hắn ghi sâu vào trong đầu. Trong ánh mắt hắn hiện lên sự oán độc. Chỉ là một đại đội đặc chủng mà thôi, hắn không tin, mình sẽ không thể động được đến những người này!
Nhiếp Ngôn đứng lên. Hắn bị thương không nghiêm trọng lắm. Hắn nhìn về phía Lưu Thiên Thời đang đứng trong góc, thêm cả Tần Hàn cũng đang bị đánh nằm trên mặt đất. Hắn hiểu được, Lưu Thiên Thời cùng Tần Hàn tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ. Nếu như ngày hôm nay hắn buông tha bọn họ, từ nay về sau, hắn nhất định sẽ bị bọn họ trả thù. Tần Hàn còn dễ giải quyết một chút, thế lực của tập đoàn Nội Mạc vẫn luôn ở Nam Mĩ, nhưng Lưu Thiên Thời thì hơi phiền phức một chút. Bối cảnh của hắn rất không đơn giản. Nếu như hắn vận dụng thế lực sau lưng mình để đối phó với tập đoàn Thiên Hạ, vậy thì tập đoàn Thiên Hạ sẽ gặp phiền toái.
Hắn đi về phía Lưu Thiên Thời, cách Lưu Thiên Thời càng ngày càng gần, chỉ còn hai bước, mặt hắn hết sức âm trầm.
Lưu Thiên Thời chứng kiến Nhiếp Ngôn đi tới, sắc mặt trở nên rất khẩn trương. Sau lưng hắn là mặt tường, không còn chỗ nào để lùi lại.
“Nhiếp Ngôn, ngươi không thể giết ta! Nếu không, tập đoàn Thiên Hạ chắc chắn sẽ xong đời, ai cũng không thể bảo vệ được các ngươi!” Lưu Thiên Thời lạnh lùng lên tiếng. Đây là chỗ dựa duy nhất của hắn. Vừa rồi, Lưỡi Lê ngăn cản Vương Phong, làm hắn cảm giác mình tìm được thứ để uy hiếp Nhiếp Ngôn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây