“Nghiêu tử có lẽ đang gặp phải chuyện không may. Từ nãy tới giờ, ta không thể gọi điện thoại được cho hắn.” Nhiếp Ngôn có chút vội vàng xao động nói, giẫm mạnh chân ga, tốc độ bỗng nhiên vượt lên hơn 500, ở trên đường lớn lao như điên, nhanh chóng lướt qua vô số xe con.
“Ai dám động tới Nghiêu tử?” Tạ Dao sửng sốt. Nàng cũng biết, hiện tại không phải là thời điểm phù hợp để hỏi về việc này. “Ta lập tức sẽ nhờ cha ta hỗ trợ tra cứu xem tín hiệu điện thoại của Nghiêu tử xuất hiện lần cuối cùng ở vị trí nào, sau đó sẽ phái người đi qua đó.”
Nhiếp Ngôn gật đầu. Hiện tại cũng không phải là lúc cần khách khí. Hắn vẫn luôn lo lắng cho sự an toàn của Đường Nghiêu. Vốn dĩ, kiếp trước, thời điểm xảy ra sự kiện đánh nhau, là vào ngày mùng tám tháng bảy của ba năm sau mới xảy ra, thời gian đã hoàn toàn sai lệch. Đường Nghiêu lẽ ra sẽ không gặp chuyện không may vào ngày hôm nay mới đúng!
Nhưng mà bất cứ ai cũng không thể đo lường được vận mệnh. Nhiếp Ngôn đã đặc biệt dặn dò Đường Nghiêu không cần đi quán bar. Chuyện mà hắn lo lắng nhất, chính là bi kịch của kiếp trước sẽ tái diễn. Hắn vốn cho rằng, vì hắn được trọng sinh, nên sẽ sinh ra hiệu ứng hồ điệp, lịch sử sẽ vì thế mà thay đổi. Vận mệnh của Đường Nghiêu, hẳn cũng phải bị hắn thay đổi mới đúng. Nhưng mà, vừa mới nghe được Quách Hoài nói, Đường Nghiêu đi quán bar nào đó, trong đầu Nhiếp Ngôn, liền giống bị thiên lôi đánh xuống, lập tức trống rỗng.
Âm thanh gió thổi gào thét bên tai, hai bên cây cối nhanh chóng xẹt qua, rút lui về phía sau. Nhiếp Ngôn vừa lái xe, vừa cầu nguyện. Nghiêu tử, ngươi ngàn vạn không nên gặp phải chuyện không may, bằng không, ta sẽ lại đau lòng cả đời! Tạ Dao cảm thấy được tâm trạng lo lắng của Nhiếp Ngôn. Nàng tranh thủ thời gian gọi điện thoại cho Tạ Quân, nhờ Tạ Quân điều động lực lượng của nhà họ Tạ, điều tra vị trí của Đường Nghiêu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây