Nhiếp Ngôn cùng Tạ Dao đi ra cửa chính, đi tới khu biệt thự dùng để huấn luyện Vương Phong, Lâm Nghị. Khi bọn họ đến nơi, nhóm người Vương Phong, Lâm Nghị đã mặc tây trang, chỉnh tề đứng thành một hàng, dáng đứng nghiêm nghị.
“Huấn luyện viên Nhiếp Ngôn mạnh khỏe, chị dâu mạnh khỏe!” Vương Phong, Lâm Nghị nhìn thấy Nhiếp Ngôn, đứng nghiêm, thanh âm to lớn hết sức chỉnh tề.
Nhiếp Ngôn nhẹ gật đầu, nói: “Nghỉ! Hôm nay ta đến tiễn các ngươi đi nhà ga.”
Nhóm người Vương Phong, Lâm Nghị cùng nói tạm biệt, nhìn có vẻ khá ủ rũ.
“Đừng ủ rũ, lần này các ngươi đi, về sau có thời gian, vẫn còn có thể trở về. Hoan nghênh các ngươi tới làm khách. Chúng ta đi thôi.” Nhiếp Ngôn cao giọng cười nói. Tiếp xúc với nhóm người Vương Phong lâu như vậy, hiện tại lại phải từ biệt, hắn cũng không khỏi cảm giác có chút thương cảm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây