Nghe được lời của Khoa Tạp Khoa Lý, Nhiếp Ngôn thoáng cái đỏ mặt. Hắn hiểu được ý của Khoa Tạp Khoa Lý. Trong mắt Khoa Tạp Khoa Lý, chỉ cần không đoạt tánh mạng con người, đều xem như rất nhân từ.
“Cuồng Tặc Niết Viêm, đừng cho mình là Đại Tiên Tri thì rất giỏi. Món nợ này, lão tử sớm muộn sẽ tính với ngươi.” Bên cạnh, một tên Thú Nhân chiến sĩ tính tình nóng nảy giãy dụa muốn tránh thoát sự khống chế của vệ binh.
Các người chơi vây xem đều dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc nhìn tên Thú Nhân chiến sĩ kia. Người này vẫn còn muốn tính sổ với Cuồng Tặc Niết Viêm, cũng không soi gương nhìn xem, hắn có năng lực này sao. Cho dù hắn mất cả đời, chỉ sợ cũng không thể nào đạt được thành tựu như Nhiếp Ngôn hiện tại
“Khoa Tạp Khoa Lý tiên sinh, hắn là kẻ dạy mãi không sửa, xin hỏi nhiều nhất có thể giam giữ bao nhiêu ngày?” Nhiếp Ngôn nhìn về phía Khoa Tạp Khoa Lý hỏi. Tên ngu xuẩn này, hắn cho rằng chỉ nói mấy câu như vậy là có thể báo thù được hay sao?
“Nhiều nhất có thể giam giữ mười ngày.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây