Một công hội muốn chính thức trở nên lớn mạnh và đoàn kết, mị lực cá nhân của người lãnh đạo là hết sức quan trọng. Tô Nhiên nhìn về phía Tam Giới Bất Lưu nói: “Tam Giới đại ca, nếu như ngươi đồng ý, chúng ta đều nguyện ý ra lực.”
Tam Giới Bất Lưu nhẹ gật đầu, nói: “Được rồi, thật ra việc xây dựng công hội, cũng không phải chuyện gì quá mức khó khăn.” Có Nhiếp Ngôn bỏ vốn, các chuyện khác cũng không khó khăn gì.
Bọn họ ký kết hiệp nghị. “Công hội tên là gì?” Nhiếp Ngôn hỏi.
“Ta nghĩ tới một cái tên, là Thiên Đường Chi Ca có được không? Đây là tên một đội ngũ trước kia ta từng thành lập.” Tam Giới Bất Lưu nói.
“Thiên Đường Chi Ca.” Nhiếp Ngôn ngẩn ngơ, lộ ra biểu lộ ngây dại, khó có thể tin.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây