Nhiếp Ngôn đẩy cửa đi vào. Không gian trong phòng hội nghị không được lớn cho lắm, trung gian có một cái bàn hình chữ nhật, mười mấy người ngồi vây quanh. Ánh sáng trong phòng có chút u ám, nhưng hắn vẫn có thể nhìn rõ gương mặt của mỗi người. Ánh mắt Nhiếp Ngôn rơi vào trên người Lôi Túc. Hắn đã từng xem video trong trận đấu quốc tế của Lôi Túc, nên thoáng cái liền nhận ra Lôi Túc. Còn những người khác, hắn căn bản không biết.
Nhiếp Ngôn nhìn về cái bàn trước mặt, ngồi ở vị trí chính giữa là một người đàn ông trung niên rất uy nghiêm. Hắn mặc áo kiểu Trung Quốc màu xám, áo khoác ngoài không có khuy, dáng ngồi thẳng tắp.
Nhiếp Ngôn cảm nhận được ở trên người hắn khí thế uy nghiêm, hiển nhiên là người có địa vị cao lâu ngày mới hình thành được khí thế này. Hơn nữa, trên người hắn còn có một loại hương vị khắc nghiệt. Trong lòng hắn hiện lên một chút nghi hoặc, chẳng lẽ đây là một vị quân nhân?
Nhiếp Ngôn cùng lão cha ở chung sớm chiều, đối quân nhân có một loại cảm giác phi thường nhạy cảm, phán đoán của hắn vẫn là rất chuẩn.
Người trung niên này, ngồi ở vị trí trung tâm của phòng hội nghị, hẳn là người có địa vị cao nhất trong phòng này. Chỗ bên cạnh hắn còn ngồi vài lão nhân có tuổi khá lớn, hẳn cũng là người có chức vụ quan trọng trong tổ chức Thiên Vương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây