“Ngươi tới rồi” Yểu Yểu lộ ra nụ cười tinh khiết sáng lạn, đôi mắt tròn xoe như bảo thạch óng ánh, trong suốt.
Nhìn Yểu Yểu, trong lòng Nhiếp Ngôn có chút hoảng hốt. Hắn có một loại ảo giác. Bóng dáng Tạ Dao và Yểu Yểu từ từ dung hợp lại với nhau thành một. Bất quá nghĩ nghĩ, hắn lại tự giễu rồi cười. Trên thế gian này, làm sao có truyện trùng hợp như vậy được. Kiếp trước hắn biết Tạ Dao trước. Sau khi tốt nghiệp trung học, trong Tín Ngưỡng mới quen với Yểu Yểu. Quá trình lại cực kỳ trùng hợp. Một người bạn gái của Địch Hạo giới thiệu, đem Yểu Yểu kéo vào đội ngũ, cùng nhau train level vài lần, hạ mấy cái phó bản.
Ngay lúc tinh thần Nhiếp Ngôn có chút sa sút đi xuống, sau khi thức dậy thường cùng Yểu Yểu qua lại, dần thành quen. Từ đó bảo trì một loại quan hệ đặc thù. Yểu Yểu quan tâm Nhiếp Ngôn làm hắn cảm động. Về sau lần sảy ra sự việc ngoài ý muốn, hai người mạo hiểm trong mật thất dưới mặt đất của thành, phát sinh quan hệ. Từ ngày ấy, Yểu Yểu ngược lại, đối với hắn trở nên lãnh đạm. Sau đó hai người bọn họ chậm rãi khôi phục lại được thành quan hệ bằng hữu bình thường.
Đối với Yểu Yểu, tâm lý Nhiếp Ngôn vẫn mang theo một chút áy náy. Trong mật thất dưới chân thành kia, người sai là hắn. Nhưng là, Yểu Yểu lại không có đặc biệt nghiêm lệ cự tuyệt. Dưới tình huống cự tuyệt không quyết liệt cũng tương đương với dung túng. Do đó hắn mới phạm sai lầm.
Nhiếp Ngôn đi đến bậc thang, quay qua Yểu Yểu đang đứng đó nói:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây