Vẻ mặt của trung sĩ Tào có chút kỳ quái.
Đó không phải là sự giải tỏa oán giận, cũng không phải cảm giác nhẹ nhõm, mà là bối rối.
Đại nhân vật vốn ngông cuồng trong mắt hắn lại đang quỳ dưới chân hắn, đối với một nam nhân luôn khao khát phá vỡ giai cấp, loại công kích này đã vượt xa sự sỉ nhục mà hắn phải chịu đựng...
Nhưng đây không phải là sức mạnh thuộc về hắn. Bản thân chẳng qua chỉ là một con chó hoang bên đường không ai thèm để ý, nay đã trở thành một con thú cưng có chủ mà thôi.
Trong lòng trung sĩ Tào vẫn có một chút kiêu ngạo, nhìn Lý Mẫn Thiên đang run rẩy lại cảm thấy có chút chán nản.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây