Trương Tuấn là một nhân viên phục vụ, chẳng qua nhân viên phục vụ này có hơi ấm ức.
Chẳng những công việc vất vả, mà mỗi khi bà chủ không vui hoặc gặp chuyện đều mắng chửi hắn vài câu. Điều quan trọng nhất là hắn không có lương. Nhưng dù vậy, hắn vẫn phải làm tiếp.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Bà chủ là mẹ hắn. Quán ăn nhỏ này là nguồn kinh tế duy nhất của gia đình, cũng là vốn liếng cho cuộc sống tương lai ổn định của hắn. Vì kế thừa gia nghiệp, hắn bắt buộc phải làm tiếp.
Trương Tuấn vẫn còn trẻ, hai mươi tuổi là độ tuổi thích khoe khoang nhất. Mơ ước lớn nhất của hắn ở tuổi này là có thể sở hữu một chiếc điện thoại di động Cẩm Tú, tốt nhất là loại điện thoại nắp gập có thể đóng mở như là Mata gì đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây