“Quan không phải lúc nào cũng cao quý, dân không phải lúc nào cũng hèn hạ.”
Hoàng lão gia tử gần đất xa trời nhìn Hoàng Mậu Nghiệp. Hắn im lặng thật lâu mới lên tiếng nói câu đầu tiên.
“Khi ngươi làm ông chủ Hằng thành, ta đã không đồng ý. Cũng bởi vì ta biết ngươi ngoài mặt nhìn thì khôn khéo đấy nhưng trong lòng không được kiên định.”
Hoàng Mậu Nghiệp cúi thấp đầu không phản bác.
“Khuyết điểm lớn nhất của ngươi là ánh mắt thiển cẩn, làm việc do dự, thậm chí còn tự cho là đúng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây