Văn phòng của Phong cục.
Chờ Sau khi Tôn Tố đi ra ngoài, Phong Uyển Lâm mới cùng Kỳ Chấn Bạch trò chuyện.
"Thân thể của cậu đã thành như vậy, còn cố ý đến Phủ Châu một chuyến."
Phong Uyển Lâm hỏi với vẻ trách cứ và không tán đồng: "Kỳ lão thật yên tâm sao? Anh chị em của cậu đều yên tâm à? Sao cậu lại muốn đến đây? Cậu chỉ cần gọi điện hoặc phái người tới, tôi cũng có thể giúp cậu giải quyết xong."
Kỳ Chấn Bạch lấy khăn tay từ túi bên ngực trái ra, gấp lại và che miệng ho khan hai tiếng, kéo môi mỏng hé ra nói với giọng trầm thấp: "Cũng bởi vì bọn họ quá lo lắng cho tôi, cả ngày coi tôi như một miếng đồ sứ dễ vỡ, cho nên tôi ra ngoài hít thở không khí."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây