Vì vừa nãy lúc nói chuyện mắt cậu vẫn không rời khỏi cửa động, nên chưa nói xong chữ ổn thì đã thấy cửa động vốn đen kịt chợt lóe lên một đôi mắt toàn là lòng trắng đang nhìn chằm chằm cậu, còn nở nụ cười quỷ dị khiến Lục Thành Phủ lảo đảo ngã xuống đất, sắc mặt trắng bệch: "Tôi không vào, tôi không vào, có quỷ! Có quỷ kìa!"
Kỳ Hạo, Giản Sùng Ảnh lập tức đỡ Lục Thành Phủ dậy, Lục Thành Phủ nhìn thấy Kỳ Hạo và Giản Sùng Ảnh thì xem hai người như cọng rơm cứu mạng, nói ngay: "Hạo Tử, Sùng Ảnh, có quỷ thật đó, tôi mới thấy ở cửa động có một đôi mắt nhìn chằm chằm tôi mãi, Hạo Tử, chúng ta về đi? Hay là chúng ta về đi? Có khi lời tài xế nói lúc trước là thật đó!"
Lục Thành Phủ càng nghĩ càng sợ, mu bàn tay nổi đầy gân xanh kéo Kỳ Hạo và Giản Sùng Ảnh không buông, mặc kệ lúc này vẫn đang phát sóng trực tiếp, khóc lóc ỉ ôi đòi về.
Mọi người nhìn qua cửa động, làm gì có đôi mắt nào?
Mấy người liếc nhau, Kỳ Hạo và Giản Sùng Ảnh ở bên cạnh an ủi Lục Thành Phủ: "Thành Phủ, cậu nhìn nhầm rồi, không có gì cả!"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây