Trì Thư Nhan ngồi dậy, vội lùi về phía mép giường, cố gắng cách xa Kỳ Chấn Bạch. Sương mù trong đôi mắt đen nhánh tan đi đôi chút.
Đôi mắt đen nhánh của Trì Thư Nhan hiện ra ánh sáng lạnh lẽo, sắc bén. Cô tỉnh táo hơn, giọng nói mang vẻ chất vấn.
"Em đã quên tối hôm qua Bác Thành nói gì khi gọi điện thoại cho em sao?"
Thân hình thẳng tắp của Kỳ Chấn Bạch ngồi ở mép giường, đôi chân dài bắt chéo. Ánh đèn mờ chiếu rọi lên khuôn mặt tựa như mảnh sứ không tì vết của anh, toát lên vẻ lạnh lùng, uy nghiêm như một vị thần cấm dục.
So với dáng vẻ mạnh mẽ, hôn môi cuồng nhiệt như muốn nuốt chửng đối phương vừa rồi, thì đúng là khác một trời một vực, cứ như hai người khác nhau vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây