Trọng Sinh Vào Năm 18 Tuổi, Tôi Làm Thiên Sư

Chương 36:

Chương Trước Chương Tiếp

"Thì ra là như vậy sao, Nghiên Lệ, tôi đã bỏ lỡ rất nhiều bài học, cậu có thể cho tôi mượn vở ghi chép một chút được không?" Trì Thư Nhan cười tủm tỉm hỏi.

"A, nhưng gần đây mình cũng phải dùng đến, vì sắp đến kỳ thi đại học rồi, hơn nữa mình ghi rất loạn, sợ cậu xem sẽ không hiểu."

Phùng Nghiên Lệ khéo léo từ chối: "Hay là cậu mượn bạn học khác một lát có được không?"

Trì Thư Nhan nghe Phùng Nghiên Lệ nói thì cong môi cười rộ lên, ý tứ không rõ nhìn chăm chú vào Phùng Nghiên Lệ.

Người này thật đúng là buồn cười, vở ghi chép của mọi người trong lớp thì nói người ghi rõ ràng và chi tiết ngoại trừ lớp trưởng thì chính là của Phùng Nghiên Lệ, không ai có thể so, không giống thành tích thấp chủn của Trì Thư Nhan, mà thành tích học tập của Phùng Nghiên Lệ thì cũng không tệ.

Mặc dù Phùng Nghiên Lệ luôn miệng nói quan tâm đến cô nhưng rõ ràng lời nói và hành động của cô ta không đồng nhất.

Hiển nhiên là không muốn cho cô mượn vở ghi chép, hơn nữa còn cố tình rắc muối lên vết thương của Trì Thư Nhan.

Cô ta rõ ràng biết tính cách của cô hướng nội, quan hệ với bạn học trong lớp cũng không tốt, nhất định mấy bạn kia sẽ không cho mượn vở ghi chép.

Quan trọng nhất là, nếu thật sự Phùng Nghiên Lệ hơi quan tâm đến cô thì cũng sẽ biết cô khó xử như thế nào, sẽ giúp cô mượn vở.

Nhưng mà tất cả cô ta đều không làm, nếu đổi lại là Trì Thư Nhan kiếp trước thì khi biết Phùng Nghiên Lệ bị bệnh, sẽ siêng năng chăm chỉ ghi chép tất cả nội dung tiết học lại hết một lượt cho Phùng Nghiên Lệ.

Kết quả thì sao, Phùng Nghiên Lệ ghét bỏ nói chữ viết của Trì Thư Nhan quá xấu rồi vứt đi, cố ý đi mượn vở ghi chép của lớp trưởng đến tiệm photocopy phô tô lại một hết.

Trì Thư Nhan vẫn nhìn chằm chằm Phùng Nghiên Lệ, nhìn đến mức làm cho Phùng Nghiên Lệ chột dạ, thật sự không chịu nổi nữa, phải nhanh tìm một cái cớ để rời đi.

Đúng thật là cô ta không muốn cho Trì Thư Nhan mượn vở ghi chép của mình, những thứ mà bản thân vất vả cực khổ ghi chép và chỉnh sửa lại, dựa vào cái gì phải cho người khác.

Phùng Nghiên Lệ bĩu môi, hôm nay Trì Thư Nhan hơi kì lạ, nhưng mà cô ta cũng không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy Trì Thư Nhan vẫn còn oán trách chuyện lần trước nên tính tình hơi kì lạ.

Trì Thư Nhan thu dọn sách vở xong liền đi ra ngoài, đến ngã rẽ ở cầu thang thì gặp một đám nữ sinh.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 28%👉

Thành viên bố cáo️🏆️