Kỳ Hạo luôn nghĩ rằng mình có thể tỉnh táo đợi chị trở về. Nhưng chẳng bao lâu sau, cơn buồn ngủ lại ập đến. Đôi mắt cậu càng lúc càng nặng trĩu. Trước khi chìm vào giấc ngủ, cậu loáng thoáng ngửi thấy mùi khói xộc vào từ cửa động.
Chưa kịp suy nghĩ xem tại sao lại có khói, mắt cậu tối sầm lại, rồi chìm vào mê mang.
Không lâu sau, làn khói xám từ cửa động bị dập tắt. Âm thanh ‘kạch kạch’ chói tai từ xa vang lên, như tiếng kim loại lê trên mặt đường bê tông, mỗi lúc một gần hơn, đầy rùng rợn và khó chịu.
Nếu Kỳ Hạo còn tỉnh táo, cậu sẽ nhìn thấy Tống Yên Như từ từ bước vào. Khuôn mặt cô ta méo mó, nở nụ cười quỷ dị đầy đángsợ. Đôi mắt lạnh lẽo của cô ta nhìn chằm chằm vào hai người đàn ông đang mê man trên đất, ánh mắt chứa đựng sự ác ý và sự khoái lạc bệnh hoạn. Khuôn mặt xinh đẹp nhưng đầy điên loạn khiến người ta phải rùng mình.
Tiếng ‘kạch kạch’ ngày càng to hơn, tay Tống Yên Như siết chặt cầm chiếc rìu gỉ sét dính máu. Cô ta phấn khích đến nỗi tay cầm rìu run rẩy, đôi mắt loé lên tia điên cuồng, cơ thể cô ta co giật vì sự hưng phấn giống như một kẻ nghiện sau khi dùng ma tuý.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây