Cô ta dừng một chút, rồi tiếp tục: “À đúng rồi, Hạo tử, chị còn chưa nói là chị với chị dâu của em, tức là Trì thiên sư, đã quen biết từ rất lâu rồi. Lần trước còn nhờ Trì thiên sư cứu mạng chị nữa. Nếu không có Trì thiên sư, chắc chị đã chẳng còn mạng mà ở đây nói chuyện rồi.”
Tống Yên Như vừa nói vừa tỏ ra vô cùng biết ơn, nếu Kỳ Hạo không rõ trước đó cô ta đã lôi kéo Lục Văn Tĩnh phản bội để hại mình, thì có lẽ cậu đã bị thuyết phục ít nhiều bởi lời nói của cô ta.
Nhìn thấy sắc mặt của Phương Vũ càng lúc càng khó coi, bàn tay nắm chặt đến mức khớp tay trắng bệch, Kỳ Hạo vờ như không có gì, cậu vỗ vai Phương Vũ và nói: “Không sao đâu, chị Tống chỉ muốn nói chuyện thôi mà, và những gì chị ấy nói cũng là thật. Chị ấy với chị dâu của tôi thân lắm, trước khi đến đây, chính chị Tống đã chủ động mời chị dâu tôi đến.”
Nghe Kỳ Hạo nói, nụ cười trên mặt Tống Yên Như càng tươi hơn. Trước khi Phương Vũ nói trước, cô ta đã nhanh chóng tiếp lời: “Hạo tử, em biết chị với Trì thiên sư thân nhau là tốt rồi. Trong lòng chị, ngoài việc em là em họ của Trì thiên sư, thì em cũng là hậu bối của chị.”
Kỳ Hạo nghe thấy lời nói đầy giả tạo của Tống Yên Như, cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng, nhưng cậu vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh cậu nghe cô ta tiếp tục: “Bây giờ chị thật sự rất vui vì đã mời Trì thiên sư đến đây. Chỉ cần có Trì thiên sư, chị tin rằng ngày mai chúng ta chắc chắn sẽ thoát khỏi nơi quỷ quái này. Nhưng trước mắt, mọi người cần bỏ qua thành kiến, tin tưởng và đoàn kết với nhau để vượt qua khó khăn. Hạo tử, em nghĩ sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây