Trì Thư Nhan nuốt khan, hít một hơi sâu rồi đầy quyết tâm đẩy cửa bước vào: “Chồng ơi!”
Dù Kỳ Chấn Bạch không ngẩng đầu nhìn cô, nhưng mặt Trì Thư Nhan nóng bừng như bị thiêu đốt. Cô muốn quay người rời đi ngay trước khi anh nhận ra mình đang mặc gì, nhưng lại cảm thấy không cam lòng.
Cô cắn môi, cố gắng lắm mới thốt lên lời: “Chồng ơi, anh nhìn em một chút được không?”
“Có chuyện gì à? Em cứ đi ngủ trước đi, anh đang bận.” Kỳ Chấn Bạch vẫn không ngẩng đầu lên.
Thấy anh lạnh nhạt như vậy, Trì Thư Nhan cắn chặt răng và quyết định liều lĩnh. Không để anh kịp phản ứng, cô đột ngột quỳ xuống bên cạnh anh và khẽ gọi: “Ba...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây