“Tát anh ta một cái, đánh cho tỉnh.”
Kỳ Hạo giật mình, nhưng cậu không do dự và lập tức tát một cái vào mặt Phương Vũ.
Chỉ có vậy Phương Vũ mới tỉnh lại.
Khi đã tỉnh táo, Phương Vũ cuối cùng cũng nhận ra hai người, vừa thấy họ, anh ta xúc động mà khóc òa lên, khóc đến thảm thiết, khuôn mặt tràn đầy sợ hãi, vừa khóc vừa kêu lên, giọng anh ta khàn khàn nói: “Có quái vật! Có quái vật! Ở đây có quái vật!”
Không đợi Trì Thư Nhan và Kỳ Hạo lên tiếng, Phương Vũ đột nhiên nhớ ra điều gì đó, anh ta liền run rẩy kéo lấy hai người, miệng lắp bắp cầu xin và nói năng lộn xộn: “Cầu xin các người, cứu Lộ Ninh Văn với, Tống Yên Như muốn giết anh ấy, còn có quái vật… nó… nó đang đuổi theo họ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây