“Thôi nào, đi ngủ đi, sáng mai dậy sẽ quên hết chuyện này.” Trì Thư Nhan vừa nói dứt lời, thì bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
Trì Thư Nhan bảo Kỳ Hạo về phòng ngủ trước, còn mình thì ra mở cửa.
“Chị dâu, chị cẩn thận nhé.” Do chuyện vừa rồi, lòng Kỳ Hạo vẫn còn chút bất an. Cậu nghĩ ngợi một lát rồi quyết định không vội về phòng mà theo sau chị dâu.
Trì Thư Nhan đi mở cửa, vừa mở ra đã thấy Phương Vũ và Lộ Ninh Văn với vẻ mặt lo lắng đứng ở cửa. Vì quá vội, cả hai không để ý đến Kỳ Hạo đang đứng sau lưng Trì Thư Nhan, mà hỏi dồn dập: “Trì thiên sư, bọn tôi… bọn tôi vừa nghe tiếng hét thảm của anh Kỳ, anh ấy… có chuyện gì không?”
“Các anh đang nói đến tôi đấy à? Tôi không sao, lúc nãy chỉ là vô tình thấy một con chuột nên mới giật mình kêu lên thôi.” Không để chị dâu kịp lên tiếng, Kỳ Hạo đã vòng qua cô mà trả lời. Nhìn thấy Phương Vũ và Lộ Ninh Văn, trong lòng cậu bớt căng thẳng và sợ hãi hơn hẳn. Cảm giác được người khác lo lắng cho mình khiến cậu rất vui, nhưng không muốn làm mọi người hoảng hốt giữa đêm, nên cuối cùng quyết định không kể lại sự thật.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây