Đả kích tối nay quá lớn, cậu vẫn chưa thể chấp nhận nổi. Chưa kịp để Trì Thư Nhan an ủi, Kỳ Hạo lại buồn bực nói tiếp: "Em tự viết tên mình, hai phiếu còn lại là sao? Ai bỏ phiếu cho em? Lộ Ninh Văn và Phương Vũ chắc không bỏ phiếu cho em đâu. Vậy hai người bỏ phiếu cho em là ai? Chẳng lẽ là tên Đỗ Trọng kia? Nhưng em đâu có thù oán gì với anh ta? Hay anh ta hận em vì lần trước giúp đỡ Lộ Ninh Văn?"
Nghe Kỳ Hạo nhắc đến chuyện bỏ phiếu, ánh mắt Trì Thư Nhan lạnh đi, không còn chút ấm áp nào, gương mặt toát lên vẻ lạnh lùng, cô hạ giọng nói: "Không phải anh ta."
"Chị dâu, chị nói gì? Em nghe không rõ. Vận may của em trước giờ không tệ, hay lần trước ra khỏi bãi tha ma đã tiêu hết vận may của em rồi? Lần này chẳng lẽ em thật sự phải bỏ mạng ở đây?" Kỳ Hạo không khỏi suy nghĩ nhiều, cậu ngừng một chút. Chưa kịp để Trì Thư Nhan an ủi, cậu đã nhanh chóng chuyển đề tài sang chuyện khác, chẳng hạn như quả cầu mà chị dâu vừa rút, bên trong có ghi gì về manh mối cho đêm mai không.
Kỳ Hạo là người đặc biệt tò mò, Trì Thư Nhan cũng chiều lòng sự tò mò của cậu, cô mở tờ giấy trong quả cầu ngay trước mặt cậu. Chỉ tiếc là bên trong lại là một tờ giấy trắng không có bất kỳ manh mối nào.
Kỳ Hạo tiếc nuối nói: "Sao lại là giấy trắng? Chẳng phải chị dâu luôn gặp may mắn sao?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây