Trì Thư Nhan mải mê suy nghĩ, hoàn toàn không để ý đến vẻ mặt cứng đờ và xấu hổ của ba mình.
Kỳ Chấn Bạch vốn là người có tính cách trầm ổn và thâm sâu, luôn nhạy bén trong việc quan sát, anh lặng lẽ nhìn thấy rõ sự xấu hổ và bối rối hiện rõ trên khuôn mặt của ba vợ.
Anh không làm phiền cuộc nói chuyện giữa hai ba con mà lặng lẽ lắng nghe một lúc, rồi mới thử thăm dò chen vào: “Thực ra lớn hơn vài tuổi hoặc lớn hơn cả chục tuổi cũng không có gì khác biệt. Biết đâu đàn ông lớn tuổi hơn lại càng biết yêu chiều và đáng tin hơn.”
Ba Trì nghe đến cụm từ ‘lớn hơn cả chục tuổi’ thì tim khẽ đập mạnh một cái, theo phản xạ mà liếc nhìn con rể tương lai, lo lắng có phải thằng nhóc này đã nhận ra điều gì hay không. Nhưng mà thấy gương mặt bình thản của con rể, khi nói ra những lời này cứ như chuyện thường ngày và không có gì ẩn ý, ba Trì mới thở phào nhẹ nhõm.
Trì Thư Nhan nghe Kỳ Chấn Bạch nói vậy thì lập tức muốn phản bác, trong lòng cô cảm thấy việc tìm một người đàn ông lớn hơn vài tuổi cho sư phụ mình đã là hơi già rồi, huống chi là lớn hơn cả chục tuổi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây