Quả nhiên!
Sau khi nghe Chu Thành Phi giải thích, Đạo diễn Hoàng không chút nghi ngờ và lập tức chắp tay cảm tạ trời đất, liên tục nói là may mắn, thật sự là may mắn!
Phương Vũ và Lộ Ninh Văn sau khi do dự cũng tin lời anh ta, vì họ nghĩ là Chu Thành Phi không có lý do gì để nói dối trong chuyện này. Hơn nữa, anh ta rõ ràng đang đứng ngay trước mặt họ, lại nghĩ đến độ sâu của giếng, cả hai không khỏi cảm thán vận may của Chu Thành Phi.
"Được rồi, được rồi, mọi người đều không sao là tốt rồi. Bây giờ cũng đã muộn rồi, chúng ta mau quay về thôi." Lúc đầu Đạo diễn Hoàng định cõng Chu Thành Phi, nhưng chiều cao của ông ta ở mức trung bình, sức lại yếu, e rằng không cõng nổi người cao hơn 1m80 như Chu Thành Phi.
Ông ta nghĩ ngợi một lúc, rồi quay đầu định gọi Đỗ Trọng giúp đỡ. Nhưng vừa quay lại, thì thấy người vừa nãy còn đứng đó đã biến mất, không biết đi đâu. Đạo diễn Hoàng liền hoảng hốt, sợ rằng Đỗ Trọng lại gặp chuyện không may: "Đỗ Trọng đâu? Cậu ta đâu rồi? Vừa nãy chẳng phải còn ở đây sao?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây