Trì Thư Nhan nhìn thấy vẻ mặt của Cố Vân Tranh khi anh ta liên tục liếc nhìn bình đan dược trong tay, như thể muốn biết ngay đó là loại đan gì nhưng lại lo chúng sẽ biến mất, khiến cô muốn bật cười. Tuy nhiên, cô cũng không xem thường anh ta, vì cô hiểu rằng nếu không có kỳ ngộ và thiên phú luyện đan, thì có lẽ cô cũng sẽ trân quý đan dược như anh ta bây giờ.
Dù là đan dược cấp cao, Trì Thư Nhan vẫn bình ngại có điều bất trắc xảy ra, nên trước khi rời đi, cô đã nhắc nhở: “Cố đạo hữu, tôi còn có việc nên phải đi trước đây. Nếu có chuyện gì thì cứ liên hệ với tôi. Còn về hai bình đan dược này, tôi khuyên anh nên chọn chỗ khác để kiểm tra.”
Đan dược cấp cao rất dễ bị rò rỉ linh khí, có thể dẫn dụ kẻ tham lam đến cướp, khiến Cố Vân Tranh gặp nguy hiểm. Vì thế, trước khi rời đi, cô lại bổ sung thêm: “Một trong hai bình là Tụ Linh Đan cấp ba, còn bình kia là Thăng Cấp Đan cấp sáu. Anh tự lo liệu cho tốt.”
Nói xong thì cô liền quay người rời đi.
Cô đi rất dứt khoát, hoàn toàn không biết rằng lời nói của mình đã khiến Cố Vân Tranh ngẩn người và đầy kinh ngạc. Anh ta không thể tin vào tai mình. Cái gì mà ‘Một bình là Tụ Linh Đan cấp ba, một bình là Thăng Cấp Đan cấp sáu?’
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây