Hai người bối rối nhìn nhau. So với Phương Vũ vui tính, Lộ Ninh Văn có tính cách trầm lặng hơn và ít nói, nhưng là người hiền lành. Thấy Kỳ Hạo đến đây thì anh ta có hơi ngơ ngác, còn Phương Vũ thì thốt lên: "Anh lại đến đây à? Đừng nói là định bán thêm mấy cái... à không, bùa nữa đấy?"
Thấy vẻ mặt hoảng hốt của hai người trước mặt, Kỳ Hạo bật cười khúc khích, giọng vui vẻ nhưng không quên xua tay: "Lần này không phải đến để bán bùa nữa, ha ha. Lần này là tặng kèm dịch vụ cho các anh thôi. Tặng miễn phí cho mỗi người một tấm bùa trừ tà cao cấp hơn hẳn, do đích thân chị dâu tôi vẽ. Hiệu quả thì khỏi phải bàn, chắc chắn các anh sẽ không hối hận đâu."
Phương Vũ và Lộ Ninh Văn thầm nghĩ trong lòng là họ đã hối hận ngay lúc này. Bỏ ra mấy vạn mua thứ giấy bỏ như vậy thì có khi lau chùi cũng còn chê. Nhưng cả hai không tiện nói ra, chỉ có thể miễn cưỡng nhận lấy bùa do Kỳ Hạo nhiệt tình nhét vào tay họ, vẻ mặt họ rối rắm, cảm giác như đang nghi ngờ cuộc sống của mình vậy.
Thấy Kỳ Hạo vẫn chưa có ý định rời đi, hai người thử thăm dò hỏi: "Còn chuyện gì nữa à?"
Chưa kịp để Kỳ Hạo trả lời, Lộ Ninh Văn ho khan vài tiếng, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, bèn nói: "Anh Kỳ, chúng tôi mua thì đã mua rồi, nhưng anh đừng đem thứ này đi bán cho người khác nữa. Cũng đừng bao giờ đưa thứ này trước mặt người khác và kêu họ mua.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây