"Sao chị à, em định bù cho mỗi người một lá bùa trừ tà do chị vẽ, chị thấy được không?" Lương tâm trỗi dậy, Kỳ Hạo liền gãi đầu nói.
"Tùy em thôi!"
"Tuyệt vời! À đúng rồi, chị này, em thấy có gì đó không ổn ở đây. Cụ thể là gì thì em không nói rõ được, nhưng em không thích chỗ này chút nào. Cảm giác nơi này âm u lắm, hơi giống lần em đi cùng Giản Sùng Ảnh và Uông Học Văn đến bãi tha ma đó. Lúc chui vào hang, lưng em tự nhiên lạnh toát, y như cảm giác ở đây vậy. Đặc biệt là ban đêm. Chị không biết đâu, chị ạ, ngoài kia ba bốn giờ chiều trời còn nắng chói chang, mà ở đây thì ba bốn giờ lại như sắp tối rồi, không nghe thấy một tiếng người nào cả, chỉ có tiếng chim kêu. Thật đáng sợ! Không lạ gì mà chương trình chọn nơi này để quay chương trình kinh dị." Kỳ Hạo nói.
"Ừ, nơi này đúng là có gì đó không ổn thật. Tốt nhất là đừng ra ngoài vào ban đêm, trừ khi có chuyện đặc biệt. Nhớ kỹ, sau sáu giờ tối, em đừng ra ngoài nữa, ngoan ngoãn ở trong phòng. Sau đêm nay, cũng đừng bước ra khỏi căn nhà này!" Trì Thư Nhan dặn dò.
Ban đầu, Kỳ Hạo không suy nghĩ nhiều, nhưng nghe chị dâu nói vậy, cậu lập tức cảm thấy lo lắng. Trước khi đến đây, cậu đã tìm hiểu qua về nơi này trên mạng, quả thực có chút đáng sợ, nhưng cậu vẫn nghĩ đó chỉ là tin đồn thổi phồng sự thật. Lúc người phụ nữ trung niên khuyên bảo, cậu cũng không để ý lắm. Nhưng giờ khi nghe chị dâu nói vậy, cậu không thể không cẩn thận. Trong lòng cậu có cảm giác bất an, như có chiếc búa đập từng nhịp lên tim, khiến cậu thấy nặng nề hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây