Lúc này mẹ Kỳ và các thím cũng nhìn Trì Thư Nhan với ánh mắt đầy yêu thương. Cô vừa định lên tiếng chào hỏi, thì đã thấy ông nội Kỳ ra hiệu cho cô lại gần, và đưa cho cô nghe điện thoại bàn: “Cháu dâu, ba con không có thời gian để báo cho con trước khi đi, bây giờ thì có thời gian rồi, hai ba con cháu cứ nói chuyện một chút đi nhé.”
Đương nhiên Trì Thư Nhan rất cảm kích ông nội Kỳ, sau khi chào hỏi mọi người trong Kỳ gia, cô lập tức nhận điện thoại bàn. Điện thoại bàn này có thể xem là số riêng của ông nội Kỳ, vì ông không quen dùng điện thoại di động, trong túi cũng có một chiếc điện thoại cho người già, nhưng hầu hết ông vẫn thích dùng điện thoại bàn hơn. Điện thoại bàn trong thư phòng của ông có bảo mật và giám sát riêng, ngoài ra, những điện thoại bàn khác trong nhà thì thoải mái hơn.
Khi Trì Thư Nhan cầm tai nghe của điện thoại bàn, quả nhiên cô nghe thấy giọng của ba mình, giọng ba Kỳ có chút gấp gáp, nên cô vội vàng lên tiếng trước: “Ba!”
Ba Kỳ vì nhiệm vụ mà không có thời gian thông báo cho con gái, mà đã đột ngột trở về quân khu nữa, nên cảm thấy rất áy náy với con gái. Từ nhỏ cho đến lớn, do ông là quân nhân, nên luôn phải tuân thủ các mệnh lệnh từ phía trên ban xuống, ông có thể làm tròn nghĩa vụ với đất nước nhưng lại hơi bỏ bê con gái.
Việc này thường xảy ra, ông luôn cảm thấy rất có lỗi. Ông chỉ có thể cảm thấy may mắn khi con gái vẫn luôn hiểu và thông cảm cho ông, nên lần này giọng điệu của con gái cũng rất hòa nhã, không hề có chút giận dỗi nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây