Ánh mắt của Kỳ Chấn Bạch lướt qua bàn tay của Chu Bác Thành đang nắm tay Trì Thư Nhan, nhanh chóng di chuyển và không dừng lại ở cô, nói với Chu Bác Thành: "Mình đang làm việc gần đây, tình cờ đi ngang qua."
"Chấn Bạch, tại sao cậu không nói sớm? Nếu không thì hôm nay cậu có thể tự mình chứng kiến bản lĩnh của Thư Nhan rồi." Chu Bác Thành nói với vẻ mặt phấn khích: "Hôm nay có một đứa trẻ muốn nhảy lầu ở tầng 8 khu hoa viên Hương Duyệt. May là Thư Nhan ra tay kịp lúc, chỉ cần vẫy tay một cái thì đứa trẻ đó đã ổn rồi."
Khi nghe đến đây, Kỳ Chấn Bạch vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhưng đôi mắt của anh lóe sáng: "Thật vậy?"
Trì Thư Nhan nghe xong lời khen của Chu Bác Thành, đối mặt với ánh mắt tò mò từ Kỳ Chấn Bạch, lòng cô càng thêm cảnh giác. Mặc dù trên khuôn mặt Trì Thư Nhan vẫn giữ vẻ bình tĩnh, nhưng cô mỉm cười xa cách và nói: "Lời khen của Chu thiếu nói hơi khoa trương, Kỳ thiếu chỉ cần nghe cho có là được rồi."
"Là cô Trì đang khiêm tốn quá." Kỳ Chấn Bạch nhìn cô một cách sâu sắc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây