Ngược lại, Trì Thư Nhan trong lòng Kỳ Chấn Bạch nghe thấy Chu Bác Thành nói, thừa cơ trốn ra: “Các anh chơi đi, không cần quan tâm tới em.”
Chu Bác Thành nhanh chóng cười và thuyết phục: “Dĩ nhiên, cậu nhìn Thư Nhan đã đồng ý rồi, cậu còn lý do gì để từ chối? Hơn nữa, mình đã muốn đấu với cậu từ lâu rồi, Chấn Bạch, đấu không?”
Sau khi người con gái trong lòng Kỳ Chấn Bạch rời đi, đôi mắt lạnh lùng của anh tối sầm lại, hiện lên sự u ám, nhìn Chu Bác Thành đang mong chờ, anh mím môi cười nhạt: “Như ý của cậu.”
Khi đối diện với đôi mắt đen nhánh lạnh lùng của Kỳ Chấn Bạch, Chu Bác Thành không tự giác giảm khí thế xuống.
Nhưng khi nhận ra Trì Thư Nhan ở bên cạnh, Chu Bác Thành liền đứng thẳng lưng, ho nhẹ và nói: “Chấn Bạch, mình nhắc cậu một câu, dù chúng ta là bạn bè, nhưng trận đấu vẫn là trận đấu, đừng mong mình nhẹ tay.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây