Ánh mắt thường thờ ơ của Kỳ Chấn Bạch đột nhiên trở nên sắc bén. Chu Bác Thành luôn cảm giác ánh mắt của Kỳ Chấn Bạch nhìn mình không bình thường, rất lạnh lùng.
“Chào anh!” Lúc này, Trì Thư Nhan không muốn chào hỏi cũng phải chào hỏi. Nhưng lúc nhìn khuôn mặt đó, đột nhiên sắc mặt cô trở nên cứng đờ.
Kỳ Chấn Bạch xem như không nhìn thấy vẻ bối rối của cô, hiếm khi lộ nụ cười, nhưng anh rất ít cười nên nhìn hơi cứng ngắt. Anh cau lại nhìn chằm chằm chỗ hai người nắm tay, ý cười càng lúc càng không chạm vào đáy mắt, càng bước lại gần, khí thế càng mạnh hơn.
Chu Bác Thành bị khí tràng(*) của bạn thân làm cho hoảng sợ, trong vô thức buông tay ra. Nhưng không hiểu sao Trì Thư Nhan lại có cảm giác như bị bắt gian.
Không thể nào!Chắc chắn là do cô nghĩ quá nhiều rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây