Dưới ánh mắt tha thiết của mẹ mình, Chu Bác Thành đã nhồi nhét rất nhiều đồ ăn vào miệng.
"Ăn từ từ thôi, nhìn con đói như vậy, ở ngoài bac ban không được ăn ngon đúng không? Em nói nè ông xã, công ty chúng ta không phải để trang trí, ông gửi Thành Thành cho Chấn Bạch huấn luyện làm gì. Gia nhập công ty nhà mình có phải là tốt hơn không?" Mẹ Chu vẻ mặt đau khổ nói.
Ba Chu hừ một tiếng: “Tầm nhìn hạn hẹp, bà biết có bao nhiêu người muốn đến gần Chấn Bạch để làm quen không? Tôi chỉ cần nó học được một chút từ Chấn Bạch là đã vô cùng hài lòng rồi."
Chưa đợi mẹ Chu nói thêm, Chu Bác Thành vội chen vào: “Mẹ, thật ra ở chỗ Chấn Bạch cũng chẳng có gì không tốt."
Mẹ Chu liếc nhìn Chu Bác Thành một cái, cười trêu chọc nói: “Mẹ không đau lòng cho con đâu. Hai đứa thân nhau như vậy, không biết còn tưởng là anh em."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây