Kỳ Chấn Bạch ở bên cạnh nhìn thấy một màn này, khuôn mặt tuấn tú sắc bén hơi trầm xuống, đôi lông mày rậm cau thành chữ xuyên (川), thậm chí mấy nếp nhăn còn có thể kẹp chết một con muỗi, ánh mắt nhìn chằm chằm cánh tay cực kỳ chướng mắt đang ôm vai Trì Thư Nhan của Chu Bác Thành..
Thần kinh thô như Chu Bác Thành không cảm nhận được cảm xúc của bạn thân, tất cả tâm tư đặt hết trên người Trì Thư Nhan. Dọc đường đi, anh ta nói liên tục hỏi không ngừng nghĩ, hình như muốn moi hết thông tin của Trì Thư Nhan ra.
Trong nhà hàng.
Ánh mắt của Chu Bác Thành sáng rực như bóng đèn, thỉnh thoảng còn liếc nhìn cặp sách trên người Trì Thư Nhan.
Hai tay Chu Bác Thành lại vuốt nhẹ trên quần một lúc, cuối cùng vẫn không nhịn được mà nói: "Thư Nhan, em đừng có làm anh thèm nữa. Em có bao nhiêu bùa bình an, pháp khí phòng thân gì đó thì lấy ra hết đi. Hồi sáng anh thấy ngọc bội trên người thằng bé Hạo Tinh đó có vẻ cũng không tệ."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây