Trì Thư Nhan thầm trợn trắng mắt, làm sao nhìn ra cô là cao nhân không để ý những thứ ngoài thân như này? Đôi mắt tròn xen nhìn Chu Bác Thành, tức giận nói: ““Giao kèo phải có tiền, hơn nữa giữa chúng ta không có giao tình nào cả.”
Cô híp mắt lại, đột nhiên nghĩ tới điều gì đó liền mất hứng nói: “Không phải đang anh định quỵt nợ đấy chứ? Anh có tin em dán cho anh một lá bùa xui xẻo hay không? Khiến cho anh nuốt nước miếng cũng tê răng, vừa ra cửa đã giẫm phải cứt chó?”
Khóe mắt của Kỳ Chấn Bạch và Chu Bác Thành giật giật. Họ nhìn nhau với vẻ mặt kinh ngạc, cảm giác này không khác gì lúc họ lần đầu biết về năng lực của Trì Thư Nhan.
Đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy dáng vẻ của một con buôn... Thật phi thường.
Chu Bác Thành nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn và giống hệt như con buôn của Trì Thư Nhan, nhưng không hề có cảm giác ghét bỏ, vội vàng nói: “Thư Nhan, em yên tâm. Tôi không quỵt nợ của ai, đặc biệt là em.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây