Trì Thư Nhan ngồi xuống, ánh mắt trầm hơn, thuận miệng hỏi Chu Bác Thành: “Vừa rồi đèn treo xảy ra chuyện gì vậy?”
“Không có việc gì, hồi nãy anh quá xui xẻo, suýt chút nữa là bị đèn treo rơi trúng người!”
Bây giờ Chu Bác Thành vô cùng khó chịu, những lời quản lý Phương nói làm anh ta nhớ lại mấy ngày nay liên tục xui xẻo, mấy lần suýt mất mạng, khiến trong lòng anh ta phát lạnh.
Cho dù anh ta là người theo chủ nghĩa duy vật thì lúc này cũng không nhịn được mà nói với Kỳ Chấn Bạch: “Chấn Bạch, cậu nói xem mấy ngày nay mình toàn xui xẻo. Hay là hôm khác đi chùa miếu cúng bái hoặc tìm cao nhân gì đó để hoá giải vận xui hay không? Không nói đến mấy ngày trước mình bị xui bao nhiêu lần, chỉ nghĩ đến cái đèn treo kia rơi xuống thôi, đã thấy lạnh sống lưng rồi!”
Nói thì nói như thế, nhưng giọng điệu của Chu Bác Thành trêu đùa như mọi khi, đồng thời cũng không quan tâm lắm: “Mà thôi, không nói nữa, chúng ta ăn cơm trước đi. Có lẽ qua một thời gian nữa, vận khí của mình sẽ tốt lại thôi! Thư Nhan, hôm nay em muốn ăn gì thì cứ gọi thoải mái.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây