Trì Thư Nhan phì cười một tiếng, người này thật hài hước. Ngay lúc cô muốn mở miệng thấy sương mù màu đen nhạt lóe lên trên người Chu Bác Thành, nụ cười trên mặt Trì Thư Nhan cứng lại.
"Hửm, em sao vậy? Có chuyện gì à?" Chu Bác Thành dừng lại ở một giao lộ, thấy sắc mặt Trì Thư Nhan có vẻ không ổn. Cô ấy nhìn anh chằm chằm lộ ra vẻ mặt khó hiểu.
Trì Thư Nhan lắc đầu cười: "Không có việc gì."
Chu Bác Thành đưa Trì Thư Nhan đến tiểu khu, lúc cô muốn xuống xe thì bất ngờ Chu Bác Thành kéo cặp sách của Trì Thư Nhan lại: "Khoan.. khoan, thêm wechat của nhau đi."
Đột nhiên cả người Trì Thư Nhan cứng đờ, đôi mắt tròn xoe mở to nhìn Chu Bác Thành đầy kinh hãi, trong đầu xuất hiện hình ảnh liên tục.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây