“HỪ! Khương Lâm, gan em ngày càng lớn rồi đó, chèn ép Diệp Tinh thì chèn ép Diệp Tinh, còn chèn ép cả người nhà Diệp Tinh, thậm chí còn cho người ra tay, thật sự ép Diệp Tinh nổi giận, em cho rằng Diệp Tinh sẽ không lựa chọn ngọc nát đá tan sao?” Khương Hằng trầm giọng nói.
Khương Lâm không dám nói nhiều, anh ta ở bên ngoài ngang ngược thành tính, nhưng trước mặt anh trai mình lại rất thành thật, thậm chí có một sự sợ hãi từ trời sinh đối với Khương Hằng.
“Được rồi, chuyện này dừng ở đây! Em ngoan ngoãn ở Bắc Kinh đi, đâu cũng không được đi, đề phòng Diệp Tinh lại ra tay.” Khương Hằng trầm giọng nói.
“Mặc dù Bắc Kinh là địa bàn của chúng ta, có thể nhanh chóng phát hiện ra hành tung của Diệp Tinh, nhưng cũng có những nói không thể giám sát được. Có một số người đi săn mà thứ họ không thiếu nhất chính là sự nhẫn nại. Nếu không có chứng cứ, cho dù em xảy ra chuyện, Diệp Tinh cũng sẽ không phải nhận bất kỳ sự trừng phạt nào.”
“Anh, em biết rồi.” Khương Lâm vội vàng gật đầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây