Thân thể Thư Lạc Y ngẩn ra, sau đó không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía trong ngực, lúc này Thư Tiểu Linh đang ngửa đầu nhìn anh ta, ánh mắt trong trẻo, khóe miệng cũng không có nước miếng chảy ra nữa.
“Tiểu Linh, em... em nhớ được rồi sao?” Thư Lạc Y vẻ mặt kích động, âm thanh đều có chút run rẩy, nước mắt trong mắt lập tức chảy xuống.
Ba mẹ qua đời, anh ta chỉ có một đứa em gái, niềm tin duy nhất trong cuộc sống chính là nuôi em gái lớn lên, chỉ có trời mới biết bình thường anh ta khao khát được nghe tiếng “anh” từ miệng em gái mình nhiều như thế nào.
“Khối u kia áp bách thần kinh, giờ khối u tiêu trừ, tự nhiên dễ dàng hồi phục.” Diệp Tinh cười nói.
Thư Lạc Y không ngừng gật đầu, anh ta nhìn Thư Tiểu Linh, lại nói: “Tiểu Linh, mau cảm ơn anh Diệp Tinh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây