Đi đến một nơi vắng vẻ, Liễu Thanh Thanh mới cầm lấy điện thoại.
“Thanh Thanh, lâu như vậy rồi sao ngươi chưa liên lạc với ta, ngươi không muốn cứu mẹ mình nữa sao?” Trong điện thoại truyền đến giọng nói uy hiếp của nam nhân.
Liễu Thanh Thanh cười ha ha: “Thật có lỗi lão bản, ta đã có người dựa vào rồi, hắn so với ông còn trẻ tuổi, còn đẹp trai hơn ông, hơn nữa còn biết quan tâm chăm sóc, ông tự soi gương xem lại bản thân của mình đi, trên đầu thì còn thưa vài cọng tóc, còn lớn tuổi, già rồi còn không biết chăm lo gia đình, toàn nghĩ đến mấy chuyện hư hỏng, đúng là trâu già mà đòi gặm cỏ non.”
“Liễu Thanh Thanh, con tiện nhân này, đồ không biết tốt xấu, mày đừng có tới đi làm nữa.” Nam nhân hổn hên nói.
Liễu Thanh Thanh cũng hừ lạnh mốt tiếng: “Tốt, ta cũng xin nghỉ việc luôn, mỗi ngày nhìn bộ mắt thối của ông, ta cảm giác sắp buồn nôn tới nơi rồi, hừ, còn dám gọi cho ta lần nữa, ta sẽ nói cho lão bà của ngươi biết mọi hành đông của ngươi, đừng tưởng ta không dám.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây