Dù sao đi làm cho người khác cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Diệu Hồng khoát tay áo: “Không cần đâu lão bản, ngươi cho ta đãi ngộ rất tốt rồi, những thứ này đều là việc phải làm cả.”
Lục Dương cười nói: “Nào có ai lại chê nhiều tiền? Cho ngươi thì ngươi nhận đi, coi như tiền mừng năm mới.”
Nói xong, hắn lại hỏi Ngô Bá:“Ngươi thì sao?”
Ngô Bá ngây ngốc nhìn thoáng qua Diệu Hồng, nói ra: “Ta ở lại đây với Diệu Hồng, ngươi đi đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây