Lấy tính cách của Đồng Nghiễm Nho, Lục Dương hiểu rất rõ ràng, làm người chính trực, không cầu nệ tiết. Trở thành lão sư nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ chưa từng nghe thấy tin tức nói xấu về ông, thời điểm giảng bài, đều dạy hết của mình, sợ đệ tử nghe không hiểu, đến cả loại đệ tử ham chơi như Lục Dương cũng không từ bỏ, không giống như mấy lão sư khác, mở lớp dạy học thêm, còn thiên vị cho đệ tử nộp học phí.
Có chút gia trưởng cũng thử hướng Đổng Nghiễm Nho đưa lễ, nhưng hắn vẫn chưa bao giờ nhận lấy.
Làm một vị lão sư đơn giản như vậy, đến bây giờ đã được vài thập niên, dù cho con cái ở nước ngoài, lẻ loi một mình, cũng chưa phàn nàn qua bao giờ.
“Thầy Đổng đã lớn tuổi, thân thể cũng không còn tốt, về hưu là chuyện tốt, làm lão sư ở trường cấp ba quá mệt mỏi, còn là chủ nhiệm lớp, một mực thức đêm, anh sợ thân thể của thầy chịu không nổi.” Lục Dương nhìn phía xa xa nói.
Quan Nguyệt nhẹ gật đầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây